Địa phủ mới – PN3


Phiên ngoại 3: Kế hoạch về hưu (thượng)

Editor: Lông

“Happy birthday to you ~ Happy birthday to you ~ Happy birthday happy birthday ~ Happy birthday to you ~ Chúc mừng sinh nhật Dương Lịch ~”

Ở giữa văn phòng tổng bộ La Phong đặt một chiếc bánh sinh nhật thật lớn, ở trên mặt bánh được viết: Chúc Dương Lịch sinh nhật vui vẻ!

Vây quanh bánh ngọt là nhân viên La Phong đang hát chúc mừng sinh nhật cho Trần Dương Lịch thuộc phòng Quỷ thị Phong Đô. Chờ hát xong, Trần Dương Lịch chắp tay thổi nến, vẻ mặt vô cùng xúc động, ôm nhóm đồng nghiệp nói lời từ biệt: “Cảm ơn mọi người, được làm việc cùng với mọi người thật sự rất vui.”

Mọi người đều đua nhau chúc phúc:

“Chúc mừng chúc mừng, đầu thai vui vẻ nhé.”

“Chúc cậu thuận buồm xuôi gió, cả đời thuận lợi.”

“Làm người cho tốt nhé, trăm năm sau gặp lại ở La Phong!”

“Chúc cậu may mắn.”

Là một trong những nhân viên làm việc lâu nhất ở La Phong, Trần Dương Lịch cuối cùng cũng được sắp xếp đi đầu thai. Hôm nay là ngày mà cậu đầu thai cũng chính là sinh nhật ở nhân gian.

Sinh nhật – thật.

Hiện giờ La Phong cũng được là một công ty có văn hóa, đối với những nhân viên lâu năm về hưu đương nhiên sẽ vô cùng coi trọng. Từ sau khi xác định sinh nhật của Trần Dương Lịch, phòng Hành chính bắt tay tổ chức một bữa tiệc đưa tiễn thật long trọng, còn theo tiêu chuẩn sinh nhật của nhân gian cho cậu ấy một chiếc bánh ngọt thật lớn.

Nhưng khác với nhân viên ở dương gian khi về hưu sẽ được đồng nghiệp tặng quà, Trần Dương Lịch khi về hưu thì trực tiếp đi đầu thai, cái gọi là sống không mang theo, chết không mang đi, mọi người đương nhiên sẽ không tặng quà cho cậu, ngược lại là cậu tặng gì đó cho nhóm đồng nghiệp ở âm phủ.

Hiện giờ có app quy hoạch nhân sinh, âm hồn đều có thể biết trước ngày đầu thai của mình nên đương nhiên trước khi đầu thai sẽ xử lý tốt tài sản âm phủ của mình. Ví dụ như Trần Dương Lịch dành tiền cúng của mình gửi cho quỹ cơm dinh dưỡng của Ngạ Quỷ Đạo, còn lại là những thứ không thể mang đi.

“Xe của tôi cho cậu.” Trần Dương Lịch đem chìa khóa xe cho Khang Tấn, “Cửa kéo, phân khối lớn, tạo hình Ferrari, mui trần.”

Xe âm phủ đều là đồ đốt, tất nhiên chỉ là Ferrari pha ke, không có khả năng là xe thật.

“Được, tôi sẽ bảo dưỡng thật tốt.” Khang Tấn nhận chìa khóa xe.

“Tài khoản của tôi cho cậu kế thừa.” Trần Dương Lịch trịnh trọng viết tên đăng nhập và mật khẩu tài khoản “Nhân viên chăm sóc khách hàng Tiểu Điềm Điềm” nộp lên cho đồng nghiệp mới, “Đây là tài khoản chăm sóc khách hàng giá trị nhất ở công ty, đứng top 1 được khen, cậu nhất định phải tiếp tục bảo trì đó.”

Vị đồng nghiệp kia chảy mồ hôi, áp lực nói: “Tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Vị đồng nghiệp này đã xem qua bản ghi chép công tác của Trần Dương Lịch, tự nhận là rất khó có thể bán manh, co giãn được như cậu ấy.

Chờ Trần Dương Lịch xử lý xong tài sản của mình, Cù Quảng Chiếu lại hỏi: “Đúng rồi, sau khi cậu đầu thai thì phần mộ sẽ bị trống. Đến lúc đó có thể sẽ bị cô hồn dã quỷ xâm chiếm, có cần chúng tôi giúp cậu trông chừng không?”

Tình huống mộ âm phủ cùng dương gian có phần giống nhau, ví dụ mộ địa trong lời mọi người thật ra giống với nhà ở dương gian, nếu âm hồn đầu thai thì mộ địa sẽ không còn chủ, có thể bị cô hồn chiếm lấy, gặp dã quỷ hung hăng có khi trộm luôn cả đồ cúng của chủ mộ. Bình thường phải chờ tới 2, 3 đời sau của chủ mộ cũng qua đời, chủ mộ dần dần bị quên lãng, mộ địa hoang phế lại bị mộ mới chồng lên hoặc là bị thổ địa sử dụng,…

Nhưng tâm tính quỷ cũng giống người ở một số điểm, tuy đầu thai nhưng dù sao cũng từng là mộ của mình, là nơi chôn cất thi hài của bản thân nên đương nhiên không nguyện ý bị cô hồn dã quỷ chiếm lấy.

“À à, không sao. Tôi đã làm thủ tục chuyển nhượng cho cháu của tôi rồi.” Trần Dương Lịch nói, âm hồn ở âm phủ cũng có người thân, đương nhiên cũng có thể tặng mộ của mình cho người thân của mình.

Nhưng trước kia chưa có quản lý thống nhất, đều là hành vi tự phát nên đôi khi gặp phải dã quỷ quá dữ bất chấp tất cả, tình huống chiếm ổ đôi khi sẽ phát sinh. Hiện giờ La Phong có dịch vụ chuyển nhượng, chỉ cần nộp phí làm thủ tục thì có thể xin chuyển nhượng trong hệ thống La Phong. Sau đó sẽ được La Phong bảo vệ cho tới khi trên dương gian có người quy hoạch mới thôi.

Cù Quảng Chiếu nhẹ nhàng thở ra: “Vậy là tốt rồi.”

“Mà nghĩa địa đôi khi không được quản lý quy hoạch cũng phiền toái.” Trần Dương Lịch oán giận nói, “Kiếp sau khi tôi lâm chung nhất định phải dặn dò con cháu khi tôi chết trực tiếp an bài ở tiểu khu là được, vừa gọn gàng vừa tiết kiệm tiền.”

Tiểu khu là cách nói ở âm phủ, chỉ nơi tập trung tro cốt như nghĩa địa công cộng, phật đường, nhà tang lễ,… bởi vì có chuyên gia quản lý nên cô hồn dã quỷ không vào được, chỉ là nơi ở có phần chật chội nên gọi là tiểu khu.

Cù Quảng Chiếu: “Tới lúc đó còn chẳng biết sẽ thay đổi những gì đâu.”

Trần Dương Lịch suy nghĩ: “Đến lúc đó nói không chừng đã bắt đầu đem tro cốt gửi ngoài vũ trụ rồi.”

Đang nói chuyện, Dụ Tranh Độ cùng Thương Khuyết đã về tới.

Dụ Tranh Độ nói: “Dương Lịch, sếp có phần quà tặng cậu đây.”

“A, quá khách sáo rồi.” Trần Dương Lịch có chút thụ sủng nhược kinh*.

(*thụ sủng nhược kinh: được sủng mà sợ.)

Thương Khuyết thân là Quỷ Vương, cho tới giờ đều là nhóm âm hồn tiến cống cho hắn, nào có quỷ dám vọng tưởng hắn phải đáp lễ lại. Bởi vậy vừa nghe thấy Thương Khuyết có quà tặng mình, Trần Dương Lịch theo bản năng hoảng sợ trước, sau đó gãi đầu: “Hơn nữa cũng đâu có mang theo được.”

Thương Khuyết khoát tay: “Cứ nhận trước đi.”

Hắn đưa di động của mình tới, mở ra ứng dụng cho Trần Dương Lịch: “Nhấn vào đi.”

Trần Dương Lịch vừa thấy thì ngạc nhiên: “Đây là… chương trình quay số trúng thưởng?”

“Đúng, là quay số trúng thưởng.” Thương Khuyết lộ ra nụ cười đắc ý.

Chỉ thấy màn hình di động hiện lên đĩa quay chia ra một số giải thưởng khác nhau, là: miễn bệnh nặng (1 lần), miễn rủi ro phẫu thuật thẩm mỹ (3 lần), miễn xảy ra tai nạn (1 lần), cơ hội trúng thưởng xổ số (1 lần),…

Trần Dương Lịch lắp bắp: “Đây chẳng lẽ thứ mà tôi đang nghĩ?”

Dụ Tranh Độ bên cạnh buồn cười nói: “Đúng là như vậy.”

Trần Dương Lịch khó tin nói: “Này cũng có thể quay số sao?”

“Có thể.” Dụ Tranh Độ cười nói, “Nhưng kết quả trúng thưởng không phải hệ thống sổ Sinh Tử thực hiện, là sếp tự mình thực hiện cho cậu.”

Trần Dương Lịch trợn mắt, nhất thời chưa kịp phản ứng.

Logic tính toán của hệ thống La Phong là trời định, La Phong cũng không thể tiến hành can thiệp, bởi vậy dù là tổng bộ La phong cũng không thể kiểm soát việc luân hồi nhân viên dựa theo sở thích cá nhân, nhưng làm nhân viên ở La phong thuộc loại có cống hiến cho công tác an toàn trật tự âm phủ, giá trị thiện ác có tích lũy thì vẫn có ưu thế hơn âm hồn bình thường.

Ví dụ như Trần Dương Lịch kiếp trước chỉ là người dân bình thường nhưng bởi vì có thời gian làm việc lâu năm ở La Phong, phục vụ tốt, được đánh giá cao, có cống hiến cho quản lý ở âm phủ và kinh tế của La Phong, giá trị thiện ác tích lũy so với khi vừa mới qua đời cao hơn không ít, hoàn cảnh gia đình khi đầu thai cũng không tồi, có nhà ở thành phố, vừa sinh ra đã bớt đi vài chục năm phấn đấu.

Lúc Dụ Tranh Độ mới vừa nhậm chức ở La Phong không lâu, Thương Khuyết thường xuyên đưa ra một số công năng khiến cậu phát điên, ví dụ như cung cấp cho âm hồn gói trúng thưởng, cho âm hồn khi đầu thai có thể sửa mặt, có được cơ hội cả đời không sinh bệnh nặng, cơ thể tráng kiện,… đây đều là những thứ không thể thực hiện ở hệ thống sổ Sinh Tử.

Nhưng làm Quỷ Vương, hắn vẫn có thể sử dụng sức mạnh của chính mình cho nhân viên của mình có được một số lựa chọn khi đầu thai.

Ví dụ như không hài lòng với diện mạo của mình, tuy không thể sửa mặt khi luân hồi nhưng hiện giờ kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ ở nhân gian rất phát triển, Thương Khuyết có thể dùng sức mạnh của mình miễn rủi ro khi phẫu thuật.

Hoặc là, tuy hệ thống không thể cung cấp cho bất cứ ai một thân thể cả đời không sinh bệnh nhưng Thương Khuyết cũng có thể trợ giúp nhân viên tránh bị bệnh nan y, việc tránh tai nạn bất ngờ cũng giống vậy.

Đương nhiên cũng không thể quá mức, vẫn bị hạn chế số lần.

Phàm nhân khi còn sống rất yếu ớt, một lần bệnh nặng hoặc gặp tai nạn đều có thể phá hủy một con người hoặc một gia đình, cho nên chẳng sợ Thương Khuyết chỉ có thể giúp đỡ 1 lần, đối với người bình thường mà nói đã là món quà cực kỳ lớn lao rồi.

Hiểu được đây là phần quà từ chính bản thân Thương Khuyết tặng cho, Trần Dương Lịch lập tức xúc động: “Thật sự có thể chứ?”

Đồng nghiệp xung quanh nghe thấy bên này có động tĩnh đều vây quanh lại, nhìn thấy phần thưởng cũng sôi trào.

“Chời má, công ty còn có phúc lợi này nữa!”

“Thật tốt quá, mặt của tôi được cứu rồi. Trước kia tôi không dám phẫu thuật vì sợ gặp chuyện không may. Sau này khi tôi đầu thai sẽ phẫu thuật như Audrey Hepburn!”

“Tỉnh lại đi má, đầu tiên phải quay trúng được giải thưởng miễn rủi ro phẫu thuật thẩm mỹ đã.”

“A, tôi hy vọng khi về hưu có thể quay trúng miễn bệnh nặng, này so với bảo hiểm của nhân gian còn hữu dụng hơn.” Dù sao bảo hiểm bệnh tật ở nhân gian chỉ có thể bồi thường sau khi sinh bệnh, mà đây là chân chính cho người ta không mắc bệnh, giải quyết được vấn đề gốc rễ.

Thương Khuyết mỉm cười: “Đừng kích động, phần thưởng sau này còn có thể đổi mới.”

Dụ Tranh Độ liếc mắt nhìn hắn, sếp đã ấp ủ việc này từ lâu, tuy không thể mở ra cho tất cả âm hồn nhưng nếu là phúc lợi cho nhân viên nhà mình thì vẫn ổn, bởi vì phải thứ tiêu hao chính là pháp lực của Thương Khuyết. Việc miễn trừ cho phàm nhân cũng nằm trong phạm vi khống chế, không trái với tính toán của sổ Sinh Tử.

Mà quan trọng Thương Khuyết vui vẻ là được.

“Mau mau quay thử xem.” Một đồng nghiệp kiềm chế không được hối thúc Trần Dương Lịch.

Trần Dương Lịch chà chà tay, dưới sự chú ý của mọi người ấn nút, nhóm đồng nghiệp lớn tiếng hò hét:

“Bệnh nặng! Bệnh nặng!”

“Tai nạn! Tai nạn!”

“Phẫu thuật thẩm mỹ! Phẫu thuật thẩm mỹ!”

“Xổ số! Xổ số!”

Trần Dương Lịch nghe mà cạn lời: “Mấy người có thể đừng gọi tắt được không? Nghe sao cũng thấy giống điềm xấu.”

Trong sự mong chờ của mọi người, kim chỉ chậm rãi dừng ở ô “miễn bệnh nặng (1 lần)”.

Trần Dương Lịch ngửa mặt lên trời cười to: “Hahaha, kiếp sau tôi có thể an tâm thức đêm rồi!”

Dụ Tranh Độ: = =

One thought on “Địa phủ mới – PN3

Leave a comment